Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 11, 2021

THIẾU CHỦ BÍ MẬT _Chương 91: Bentley flying spur

Hình ảnh
  “Thật ra đã mua cái gì? Đừng nói anh muốn nói mình rất có tiền nhé, anh chẳng qua chỉ là một tên bám váy vợ anh mà thôi.” Tống Văn Văn khó chịu nói một câu. Cái tên không biết trời cao đất rộng này đúng là không nể mặt Triệu Hải chút nào. Triệu Hải cũng không cười nữa, cảm thấy rất bất mãn và không vui. Tốt xấu gì mình cũng đã cho anh ta một cơ hội, anh ta không biết ơn thì thôi, còn tỏ thái độ như vậy nữa? Chỉ với thân phận ở rể của anh ta, dựa vào cái gì mà dám ra vẻ thanh cao chứ? Nghèo chính là nghèo! Suy cho cùng chỉ là một tên vô dụng thôi! “Lý Phàm, tôi khuyên anh vẫn nên nghĩ cho kỹ, về bàn lại với Cố Họa Y. Hai anh em chúng ta so đo cái gì, sau này cần thì nhớ đến cửa hàng của tôi là được, chức trưởng nhóm này sẽ luôn giữ lại cho anh.” Triệu Hải cười, uống một ngụm rượu vang đỏ, lấy một tấm danh thiếp từ trong túi ra, không chút khách sáo ném cho Lý Phàm, như đang bố thí cho ăn mày vậy. “Được rồi, chúng ta cũng chơi xong rồi, đến Quan Nhân Đường ăn cơm thôi.” Triệu Hải c

MÊ VỢ KHÔNG LỐI VỀ_Chap 27: con yêu, con phải mạnh mẽ lên

Hình ảnh
  Lâm Tử Lạp ổn định tâm trạng: “Bác tài, phiền anh quay về, tôi để quên đồ ở công ty, phải quay về lấy.” Tài xế giả vờ như không nghe. Lâm Tử Lạp lên giọng: “Phiền anh dừng lại chút!” Tài xế càng chạy nhanh hơn, không còn sự ôn hòa như trước, lạnh lùng nói: “Còn chưa tới nơi.” Khoảnh khắc này, hơi thở của Lâm Tử Lạp dồn dập đến mức không thể khống chế! Lý trí còn sót lại nói cho cô biết, lúc này không thể sợ, tay cô len lén dời xuống chân, ý định móc điện thoại ra cầu cứu. Tài xế nhìn ra ý đồ của cô, thắng gấp, dưới tình huống không có chuẩn bị, điện thoại Lâm Tử Lạp vừa móc ra bị rơi xuống. “Anh, anh là ai, muốn làm gì?” Lâm Tử Lạp cưỡng ép kiềm nén sự hoảng loạn và sợ hãi trong lòng. Tài xế gần như đạp ga hết nấc, nhìn cô từ trong kính: “Cô đây đã đắc tội với người ta rồi đúng không? Tôi chỉ lấy tiền của người ta, làm việc cho người ta mà thôi.” Tim cô nhả

CỤC CƯNG CÓ CHIÊU_Chap 43: Cậu thật lợi hại nha

Hình ảnh
  Diệp Tranh cũng mặc kệ vẻ mặt Thẩm Minh Triết ra sao khoác tay Thẩm Minh Triết , giống như lưu manh mà nói: “Tớ mặc kệ tớ mặc kệ, cậu có bản lĩnh hơn tớ, tớ nhận cậu làm anh hai. Từ nay về sau cậu chính là anh hai của tớ.” Thẩm Minh Triết chưa từng gặp người nào lưu manh như vậy. Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ Nghê Nghê có tiếp xúc da thịt với cậu, cậu chưa từng cho phép ai làm càn trên người mình như thế. Hôm nay Diệp Tranh gần như dán nửa người trên người cậu, mà dáng vẻ cười hì hì kia lại khiến Thẩm Minh Triết không tức giận nổi. “Cậu buông ra! Hai đứa con trai dây dưa như vậy còn ra thể thống gì!” Thẩm Minh Triết thấy cực kỳ khó chịu. Diệp Tranh này là con trai Diệp Ân Tuấn , là cậu ta thay thế vị trí của mình và Nghê Nghê ở nhà họ Diệp, cậu nên hận cậu ta mới phải chứ? Nhưng Diệp Tranh lại giống như một con bạch tuộc mà ôm chặt Thẩm Minh Triết . “Không buông khôn

THIẾU CHỦ BÍ MẬT _ Chap 90: Thật ra tôi rất có tiền

Hình ảnh
  Chê cười, khinh bỉ. Đây là cái gọi là liên hoan nhân viên cũ, trở thành một nơi để nịnh bợ và giễu cợt người khác. Đó cũng là lý do Lý Phàm không muốn đến. Liên hoan gì đó đều là giả dối, nam nữ nhân viên làm loạn đủ kiểu, đàn ông thì tâng bốc, làm ra vẻ với nhau. Anh nhìn một vòng đã biết mười mấy người ở đây đều là nhân viên cũ của Spa Đình Mỹ lúc trước, đều không còn làm việc ở đó nữa. “Lý Phàm, anh đến sao không thông báo một tiếng để tôi đi đón. Sao vậy, hai lần trước tôi gọi anh anh không đến, bây giờ Tô Nhã mời thì anh đến, có phải không nể mặt người anh em này quá rồi không?” Người nói lời này chính là Triệu Hải, lúc này, anh ta tươi cười đứng dậy ôm lãy vai Lý Phàm, trông rất nhiệt tình và hiên hòa. Nhìn qua còn tưởng là bạn cũ gặp lại, quan hệ đặc biệt hòa thuận. Lý Phàm hờ hững nhìn Triệu Hải một cái, bây giờ anh ta trở nên dối trá như vậy rôi sao? Anh ta gọi mình lúc nào? Đi vào phòng bao, Triệu Hải đưa một ly rượu vang đỏ cho anh, nói: “Nào, hôm nay hiếm khi Lý Phàm đến

THIẾU CHỦ BÍ MẬT _Chap 89: Mở một cửa hàng

Hình ảnh
  Một tỷ năm nhiều lắm sao? Câu hỏi này khiến Tô Nhã và Tông Văn Văn đều sửng sốt một lúc lâu. Lý Phàm này nói chuyện hùng hồn nhỉ! Tô Nhã nhíu mày một cái, hơi không thể tin được vào cảnh xảy ra khi nãy và câu nói của Lý Phàm. Chẳng phải tên này sống thảm hại lắm, hoàn toàn không có địa vị ở nhà họ Cổ à, anh ta lấy đâu ra nhiều tiên như thế chứ? “Ha ha, tôi biết rồi, có phải anh sử dụng tiên của vợ anh không” Tô Nhã nhướng mày, giễu cợt nói. Chắc chắn là thế, nếu không tên vô dụng này lấy đâu ra một tỷ năm bao trọn cả nhà hàng Hoa Cổ chứ? Tông Văn Văn cũng gật đầu hùa theo: “Chị Nhã Nhã, chị nói đúng, chắc chắn là như thế, không ngờ người đàn ông này làm được đến mức này, thật là mất mặt” Nhưng mà… Lý Phàm lại cười nhạt một tiếng, lắc đâu nói: “Không phải của vợ tôi, là tôi tự mở một cửa hàng” Cũng hết cách, anh đâu thể để người ta châm chọc mãi được, khoe chút của cải cũng chẳng sao. Nghe vậy, Tống Văn Văn kích động đứng dậy, chớp đôi mắt to, mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Lý Phàm, ngạ

GIÓ ẤM KHÔNG BẰNG ANH THÂM TÌNH_Chap 10: Có phải lại tìm đường chết trước mặt mặc cảnh thâm không hả?

Hình ảnh
  Chẳng lẽđêm hôm trước, thừa dịp Mặc Cảnh Thâm bị chuốc thuốc, mình cốýăn mặc quáít nên bị Quý Noãn nghi ngờ? Nếu không phải thì tại sao thái độ trước sau của chị ta lại thay đổi nhiều như vậy? Cô ta nhìn xung quanh, nghĩ xe Mặc Cảnh Thâm cũng chưa đi xa, nên cầm điện thoại lên gọi cho anh. Dù sao lần này cô ta cũng không lái xe đến đây, hơn nữa nhà họ Quý và tòa nhà Mặc thị cũng xem như thuận đường. Nếu cô ta nhờ Mặc Cảnh Thâm đưa mình về nhà họ Quý, anh chắc phải đồng ý thôi. Nếu có cơ hội ngồi lên xe anh, cô ta nhất định phải "hàn huyên" thật kỹ về chuyện Quý Noãn! Điện thoại vang lên thật lâu cũng không ai nghe máy. Quý Mộng Nhiên không từ bỏýđịnh, vẫn tiếp tục bấm gọi. Kết quả cô ta chợt nghe thấy tiếng chuông điện thoại vang lên từ phía sau. Cô ta đảo mắt nhìn sang, thấy Quý Noãn đang cầm chiếc điện thoại đen nhánh của Mặc Cảnh Thâm bước đến. Điện thoại di động kia lại đang trong tay Quý Noãn! Nét mặt Quý Mộng Nhiên lập tức trở nên phức tạp không thể diễn tả nổi. Nhìn

MÊ VỢ KHÔNG LỐI VỀ_Chap 26: người phụ nữ đầy mâu thuẫn

Hình ảnh
  Tông Triển Bạch liếc anh ta một cái: “Chuyện của tôi, đừng có nhiều chuyện.” Quang Kình cười làm lành: “Tôi chỉ tò mò thôi mà. Cô Tần đã đi theo ngài rất lâu, tôi cảm thấy Cô Tần sẽ hợp hơn.” “Quang Kình.” Giọng điệu Tông Triển Bạch chậm lại, một sự áp bức không biết từ đâu lấn át mọi thứ, Quang Kình rùng mình một cái, vừa định giải thích, liền đối mặt với một đôi mắt cười như không cười: “Cảm thấy hứng thú với việc riêng của tôi như vậy, có muốn ngồi xuống, rồi chúng ta từ từ thảo luận không?” Lưng Quang Kình toát mồ hôi lạnh, chỉ đành cười làm lành: “Không dám.” Lúc này thang máy dừng lại, Quang Kình vội vàng lùi về sau một bước, nhanh chóng kéo dài khoảng cách với anh. Tồn Triển Bạch hờ hững liếc anh ta một cái, bước chân ra khỏi thang máy. Giống như biết được lúc này Tông Triển Bạch sẽ về, Tần Lộ Khiết đang cầm tài liệu đứng chờ trước cửa, thấy Tông Triển

CỤC CƯNG CÓ CHIÊU_Chap 42: Hiên ngang bất khuất

Hình ảnh
  Diệp Tranh cũng mặc kệ vẻ mặt Thẩm Minh Triết ra sao khoác tay Thẩm Minh Triết , giống như lưu manh mà nói: “Tớ mặc kệ tớ mặc kệ, cậu có bản lĩnh hơn tớ, tớ nhận cậu làm anh hai. Từ nay về sau cậu chính là anh hai của tớ.” Thẩm Minh Triết chưa từng gặp người nào lưu manh như vậy. Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ Nghê Nghê có tiếp xúc da thịt với cậu, cậu chưa từng cho phép ai làm càn trên người mình như thế. Hôm nay Diệp Tranh gần như dán nửa người trên người cậu, mà dáng vẻ cười hì hì kia lại khiến Thẩm Minh Triết không tức giận nổi. “Cậu buông ra! Hai đứa con trai dây dưa như vậy còn ra thể thống gì!” Thẩm Minh Triết thấy cực kỳ khó chịu. Diệp Tranh này là con trai Diệp Ân Tuấn , là cậu ta thay thế vị trí của mình và Nghê Nghê ở nhà họ Diệp, cậu nên hận cậu ta mới phải chứ? Nhưng Diệp Tranh lại giống như một con bạch tuộc mà ôm chặt Thẩm Minh Triết . “Không buông khôn

THIẾU CHỦ BÍ MẬT _Chap 88: 1 tỷ năm nhiều lắm sao

Hình ảnh
  KHOE CỦA Cố Họa Y cũng không biết mình nghĩ gì, chỉ cảm thấy khi nãy Lý Phàm có giấu diếm mình. Vì cảnh xảy ra trong ngân hàng khi nãy, cô thấy rõ phản ứng của mấy nhân viên, sau đó nhân veien còn hoảng hốt chạy đi tìm giám đốc. Chắc chăn là vì nhìn thấy gì nên mới ngạc nhiên như vậy! Tào Chấn áy náy trả lời: “Cô Cố, thật sự chỉ có một trăm năm mươi triệu thôi, là hệ thống xảy ra vấn đề, mong cô tha lỗi, giúp tôi nói một tiếng xin lỗi với người lớn trong nhà, hôm nào tôi nhất định sẽ đến tận nhà xin lỗi” Nghe y nói thế, Cố Họa Y cũng không tiện hỏi tới nữa, gật đầu nói xin lỗi một tiếng rồi rời đi. Đợi sau khi Cố Họa Y đi rồi, Tào Chấn gọi điện thoại cho Lý Phàm, trên mặt là nụ cười cung kính nịnh nọt: “Anh Lý, cô Cố vừa đến tìm tôi, tôi đã nói theo ý của anh rồi” Lúc này Lý Phàm đang đi ra từ trong bệnh viện, gật đầu nói được rôi cúp máy. Anh thở phào một hơi, ngẫm nghĩ, định chuẩn bị một bữa tối dưới ánh nến. Xem như cho Cố Họa Y một bất ngờ nho nhỏ. Cuộc sống thỉnh thoảng cũng cân

MÊ VỢ KHÔNG LỐI VỀ_Chap 25: vậy mà tông triển bạch không bị què

Hình ảnh
  Khi Lâm Tử Lạp nhìn thấy mẹ con hai người, bước chân dừng lại, Thẩm Thanh Anh cũng nhìn thấy cô, nhíu chặt mày lại. “Mẹ, kia không phải Lâm Tử Lạp sao? Sao cô ta lại ở chỗ này?” Lâm Hàn Uyển cũng không thể nhẫn nhịn giống Thẩm Thanh Anh: “Cô ta đến đây ăn cơm?” Món ăn ở đây, màu sắc và mùi vị đều là hạng nhất, đương nhiên giá cả cũng không phải là người bình thường có thể ăn được. Lâm Tử Lạp cũng có thể đi đến nơi như này ăn cơm? Thẩm Thanh Anh cười lạnh: “Gả vào nhà họ Tông, mặc dù đó là một tên què, nhưng địa vị xã hội và của cải đều không phải là giả, cô ta có thể ra vào nơi thế này cũng không có gì là kỳ lạ.” Lâm Tử Lạp cũng không muốn dây dưa với hai người, khi sải bước muốn rời đi, lại bị Lâm Hàn Uyển ngăn lại. “Chẳng qua cô cũng chỉ lấy một tên què, ra vào một nơi cao cấp như vậy, cũng chỉ là đồ nhà quê không ra gì.” Nói xong ánh mắt đánh giá đồ cô mặc, không khỏi cười nhạo. “Tránh ra!” Lâm Tử Lạp lạnh lùng nói. Lâm Hàn Uyển không tránh: “Cô vội cái gì chứ, nói cô lấy một tên